Nguyệt Hạ

Hạt Nhớ



Hạt nhớ nẩy mầm tự cuối tim
Cây xưa lá cũ vun nỗi niềm
Đong đưa giọt thương trên cành cỗi
Rơi vỡ tan tành một mảnh riêng

Yêu dấu quẩn quanh miền xao động
Ký ức lặng lờ chốn lãng quên
Đưa tay chạm rõ dư âm quyện
Mưa rớt bên lề - đời ngả nghiêng

Sợi nhớ quàng vai cười lúng liếng
Trải dài bóng chiếc lối vàng thu
Mơ - ươm - mộng - dệt - chừng chưa đủ
Gió kết thành tơ tóc tương tư

Nguyệt Hạ

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 1 tháng 9 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Hạt Nhớ"